Chạm để yêu thương

Chuyện bên ly cà phê – “Chạm để yêu thương”

Khi bạn yêu thương một ai đó, việc đầu tiên bạn làm cho người ta là gì ạ? Trong Five Feet Apart, nhân vật Stella ở phần cuối bộ phim đã nói một câu nói mà Chuyện bên ly cà phê cực kỳ cảm xúc và khiến bất kỳ con tim một ai cũng phải thổn thức: “Nếu bạn đang ở gần họ, hãy chạm vào họ, vì cuộc đời này rất ngắn ngủi để ta lãng phí một giây nào”…
Trong cuộc sống hối hả ngày nay, ai ai cũng phải thích nghi với một lối sống nhanh và hối hả. Xã hội phát triển nên vậy thôi. Để rồi đôi lúc ta lại quên đi những cái “chạm” đầy lắng đọng và yêu thương giữa cuộc sống hối hả, quên đi những khoảnh khắc mà cả cuộc đời này bạn chỉ có thể trải nghiệm duy nhất một lần.
Khi bạn yêu thương một đứa bé, có phải điều đầu tiên bạn làm là chạm vào những ngón tay nhỏ bé, xinh xắn của nó hay không? Hay khi bạn thấy những giọt mồ hôi lăn dài trên gò má mẹ, có chăng bạn đã chạm khẽ vào những giọt nước của sự vất vả đó và lau ngay đi không? Rồi khi đi với người bạn thực sự yêu thương, có phải điều đầu tiên bạn làm đó là nắm lấy đôi bàn tay của người ấy? Bạn thấy không, tất cả điều trên chỉ là khoảnh khắc, chỉ là những cú “chạm” rất khẽ, rất nhẹ nhưng lại lắng đọng cảm xúc lạ kỳ, tại sao vậy?
Bàn tay là nơi tập trung khá nhiều dây thần kinh, khiến cho những đầu ngón tay của chúng ta trở nên vô cùng nhạy cảm. Chúng kết nối trái tim ta đến thế giới, khiến chúng ta cảm nhận rõ nhất những cú chạm nhẹ, những rung động xuyên xáo giữa cuộc sống bao la hối hả ngoài kia. Bởi vậy, khi thấy những điều gì đó tốt đẹp, dễ thương, ta luôn dùng bàn tay mình để cảm nhận trực tiếp nó. Nhưng cũng là bàn tay ấy, chúng ta lại có thể vô tình gây ra những tổn thương sâu sắc cho những gì mà chúng ta luôn luôn trân trọng và muốn bảo vệ.
Vì vậy nên đừng ngại bày tỏ yêu thương của mình qua những cú “chạm” kẽ nhé! Bởi xã hội bộn bề, không ai không muốn tìm cho mình một góc bình yên trong tâm hồn cả. Đôi khi chỉ cần 30 giây thôi, hãy ôm những người bạn yêu thương, trao cho họ những tình cảm thuần khiết nhất mà đôi khi ở ngoài kia họ không dễ gì được đón nhận. Bởi lẽ con đường từ trái tim đến trái tim chính là con đường ngắn nhất để bày tỏ tình cảm yêu thương tới một người đó!
Và khi đó, bạn sẽ nhận ra, đứa bé sẽ cười tươi nếu bạn chạm vào những ngón tay và vui đùa với nó, mẹ bạn sẽ hết mệt nhọc và nhìn bạn bằng ánh mắt trìu mến với khuôn mặt rặng ngời xóa đi những vất vả. Và người bạn yêu cũng sẽ siết chặt đôi tay của bạn hơn bằng tất cả những ấm áp mà họ có. Rồi bạn sẽ nhận ra, giữa nhịp sống hối hả, ta vẫn có những khoảnh khắc lắng đọng bình yên từ tận sâu trong tâm hồn, chỉ từ những cú “chạm” kẽ mà thôi…
Quá khứ là để lãng quên, nhưng khoảnh khắc luôn là thứ lắng đọng trong tâm hồn ta mỗi khi nhắc đến. Vì vậy, hãy sống vì hôm nay, bởi nó là một món quà. Và đừng quên “Chạm để yêu thương”…


“Human touch, we need that touch from the one we love almost as much as we need air to breath”

Trả lời